
Càng nói chuyện với con mình càng nhận ra, mỗi lần con kể là một lần con đang mời mẹ bước vào thế giới của con, đầy sắc màu, cảm xúc và suy nghĩ non nớt nhưng cũng rất chân thành.
Mình không phải là một chuyên gia tâm lý hay giáo dục, chỉ là một bà mẹ có một em bé 4 tuổi hay thủ thỉ: “Mẹ ơi, hôm nay con…”
Càng nói chuyện với con mình càng nhận ra, mỗi lần con kể là một lần con đang mời mẹ bước vào thế giới của con, đầy sắc màu, cảm xúc và suy nghĩ non nớt nhưng cũng rất chân thành.

Đâu phải chỉ là hỏi “Hôm nay ở trường con ăn gì?”
Nhiều khi chúng ta hỏi con:
“Hôm nay con đi học có ngoan không?”
“Con ăn món gì?”
“Con học bài gì?”
Những câu hỏi ấy thực ra rất quen thuộc, nhưng đôi khi giống một “thủ tục” hơn là kết nối cảm xúc. Từ khi mình học cách lắng nghe con thật sự, mình đổi thành:
“Hôm nay con có chuyện gì vui không, kể mẹ nghe với?”
“Con thích chơi với bạn nào nhất, vì sao?”
“Có gì ở lớp khiến con thấy buồn không?”
Kỳ diệu là, chỉ cần đổi cách hỏi một chút, cuộc trò chuyện trở nên sinh động, và con bắt đầu cởi mở hơn với mẹ rất nhiều.
Chúng ta lắng nghe con không phải để đưa ra lời khuyên, chỉnh sửa, mà là để thực sự hiểu con.
Mình đã từng vội vàng ngắt lời khi con nói điều gì đó “chưa đúng”: “Không phải thế đâu con!”; “Cái đó sai rồi, mẹ nói con bao nhiêu lần rồi!”. Nhưng rồi mình nhận ra: điều con cần không phải là những lời chỉnh sửa, mà là sự lắng nghe trọn vẹn từ mẹ. Vì thế sau này, thay vì vội vã phản bác, mình sẽ dừng lại và nói: “Ồ, con nghĩ vậy à? Con kể mẹ nghe kỹ hơn nhé?”
Chỉ vậy thôi, mà con nói nhiều hơn, tự tin hơn - và chính con lại tự rút ra điều đúng sai sau cuộc trò chuyện theo cách của con.
Mỗi lần trò chuyện là một viên gạch gắn kết tình cảm
Thật ra, không cần phải là những chủ đề lớn lao đâu bố mẹ ạ. Chỉ cần một buổi tối sau khi đã lên giường chuẩn bị ngủ, mẹ con nằm cạnh nhau và hỏi: “Hôm nay có điều gì làm con thấy vui nhất?”
Hay chỉ đơn giản buổi sáng khi đưa con đi học, cùng nhìn mây và đoán hình thù. Hoặc những lúc cùng con nấu ăn, dọn dẹp, bố mẹ và con vui vẻ trò chuyện về con kiến, con bọ, cái lá, cái cây…
Tất cả những khoảnh khắc nhỏ xíu đó, nếu được lặp lại mỗi ngày, sẽ trở thành sợi dây vô hình gắn bó bố mẹ với con, bằng cảm xúc và tin tưởng.
Càng được trò chuyện với bố mẹ nhiều, con càng tự tin hơn, cảm thấy an toàn hơn và ít khi giấu diếm sau khi con lớn lên.
Trò chuyện cùng con giúp phát triển ngôn ngữ, tư duy
Có những hôm mẹ Panda chẳng biết con học được từ mới ở đâu, nhưng rồi nhận ra chính những cuộc đối thoại mỗi ngày là “lớp học ngôn ngữ” tự nhiên nhất.
- Con học cách kể lại, mô tả, so sánh.
- Con học dùng từ ngữ để diễn tả cảm xúc: “hơi buồn một tí”, “rất tức”, “vui ơi là vui”...
- Con tập tư duy mạch lạc, logic hơn từng chút một.
Và vui hơn cả, là mình được thấy bản sao thu nhỏ của mình đang dần biết cách lắng nghe người khác - chỉ vì con được mẹ lắng nghe mỗi ngày.

Mình đã rút ra điều này sau những năm tháng cùng con trò chuyện mỗi ngày, đó chính là:
- Con không cần món đồ chơi mới mỗi ngày, nhưng con cần một người lắng nghe con mỗi ngày.
- Con không nhớ mẹ mua gì cho con tuần trước, nhưng con nhớ mẹ đã ôm con và nói: “Hôm nay con thật giỏi!”
- Và quan trọng nhất: nói chuyện mỗi ngày là “liều thuốc tiêm phòng” cho khoảng cách sau này. Khi con lớn lên, có thể con không kể nhiều nữa - nhưng nếu đã quen được chia sẻ từ nhỏ, con sẽ quay về bên bố mẹ khi thật sự cần.
Bố mẹ ơi, mỗi ngày hãy dành ra ít phút - thật sự nhìn vào mắt con, lắng nghe câu chuyện của con như thể đó là điều quan trọng nhất lúc này. Dù chỉ vài phút thôi, cũng đủ để trái tim con cảm thấy ấm áp, và thế giới của con rộng mở hơn một chút, mỗi ngày.
Cùng nhau xây “ngôn ngữ của tình yêu” với con - từ những cuộc trò chuyện đơn giản nhưng đầy ý nghĩa nhé!
Thân ái,
Mẹ Panda
Bình luận