
Đi làm đến tận ngày kịch kim chắc không ai muốn. Tuy nhiên, vì cuộc sống, mẹ bầu vừa kiên cường vừa cố gắng hơn dù gần sát ngày sinh em.
Có ai giống mình không, bầu bí gần tới ngày sinh mà vẫn ngồi làm việc, hết họp bàn lại đến chạy deadline, không khác gì hồi chưa bầu. Mình cứ nghĩ những tháng cuối thai kỳ sẽ là khoảng thời gian “được nghỉ ngơi thật sự”: Ngủ đủ giấc, ăn uống lành mạnh, đi bộ nhẹ nhàng, chuẩn bị đồ đi sinh, thư thả đợi ngày con chào đời. Và thực tế đúng là vậy… cho đến phút 89.
Ngay khi mình đang tận hưởng cảm giác “nghỉ đẻ sớm” thì một dự án lớn bất ngờ đổ về, yêu cầu phải xử lý gấp. Thế là từ trạng thái thư thả uống trà, mình quay lại “vác laptop” chiến đấu. Đúng kiểu “Mẹ bầu comeback” bất đắc dĩ. Tối hôm trước ngày sinh, mình vẫn ngồi chạy deadline, làm đề cương cho dự án phim bình thường.
Đêm đó mình ngủ được chưa tới 4 tiếng. Cảm giác cứ lơ mơ, nặng bụng nhưng vẫn chưa nghĩ sẽ “đi đẻ” ngay. Đến khoảng 4h sáng, bỗng cảm thấy ướt ướt. Lúc nhận ra là vỡ ối, mình bật dậy gọi chồng. Hai vợ chồng cùng bà nội, bà ngoại dắt díu nhau vào bệnh viện.
Mọi công việc tạm gác lại, giao cho trợ lý và các thành viên team biên kịch sắp xếp, giải quyết. Lúc đó, thật lòng mà nói, mình không kịp hồi hộp hay lo lâu. Mọi thứ diễn ra nhanh, chỉ kịp nghĩ: “May mà hôm qua hoàn thành ý chính của đề cương xong, không thì nằm trong phòng sinh mà vẫn muốn mở laptop ra chỉnh sửa mất. Hy vọng các bạn sẽ làm mượt mà trơn tru”.
Nhiều mẹ bầu sẽ hiểu cảm giác này: Không phải mình “tham công tiếc việc” đâu, mà đơn giản công việc đã là một phần nhịp sống. Ở nhà nghỉ sớm quá đôi khi lại thấy trống trải. Mỗi sáng không mở máy tính, không check mail, không trao đổi với team, lại thấy như mình đang bỏ quên điều gì đó.
Với mình, làm việc cũng giúp bớt căng thẳng. Thay vì ngồi đếm ngược ngày sinh và lo lắng, overthinking thì mình được bận rộn với những ý tưởng, con số, và các buổi họp. Cuối ngày tinh thần lại nhẹ nhàng hơn.
Và mình nghĩ, các mẹ bầu khác cũng vậy. Mỗi người một hoàn cảnh, một lý do. Có mẹ đi làm đến sát ngày vì tài chính, có mẹ vì đam mê, có mẹ vì trách nhiệm với team. Nhưng điểm chung là, chúng ta đều có sức mạnh hơn mình nghĩ. Đừng xem thường khả năng “đa nhiệm” của mẹ bầu - vừa ôm bụng bầu nặng trĩu, vừa xử lý deadline gấp, vẫn tìm được cách cười khi nghĩ đến ngày được gặp con.
Nếu bạn cũng đang là một mẹ bầu đi làm đến sát ngày sinh, mình thật sự muốn nói với bạn vài điều từ chính trải nghiệm của mình. Hãy lắng nghe cơ thể trước tiên. Chúng ta đều biết mình mạnh mẽ và có thể “chiến đấu” với công việc, nhưng khi mệt, hãy dừng lại. Đừng cố quá, bởi không có dự án nào quan trọng hơn sức khỏe của mẹ và em bé.
Một điều nữa, hãy chuẩn bị phương án bàn giao công việc càng sớm càng tốt. Cơn đau chuyển dạ có thể đến bất kỳ lúc nào, chẳng báo trước. Mình may mắn vì hôm đó đề cương đã xong, chỉ việc gửi cho trợ lý, chứ nếu còn dở dang. Chắc hoặc là mình vừa ôm bụng vừa phải nhắn tin dồn dập trong phòng chờ sinh. Hoặc là mình sẽ bỏ lỡ cơ hội lớn ấy. Chuẩn bị trước giúp mình an tâm hơn, không bị rối trí vào thời khắc quan trọng.
Giữ tinh thần vui vẻ, thoải mái cũng rất quan trọng. Mình nhận ra rằng, công việc là một phần của cuộc sống, nhưng không phải tất cả. Ngày con chào đời, bạn sẽ hiểu rằng mọi deadline, mọi bảng kế hoạch đều có thể chờ, nhưng khoảnh khắc này thì không.
Và trên hết, hãy tự hào vì mình đã nỗ lực đến phút cuối - không chỉ cho công việc mà còn cho chính bản thân mình. Vì mình đã chứng minh rằng mình có thể vừa là một nhân sự có trách nhiệm, vừa là một người mẹ mạnh mẽ, sẵn sàng cho hành trình mới. Khi nhìn lại, mình sẽ thấy, khoảng thời gian “cày” tới sát ngày sinh không chỉ là thử thách, mà còn là kỷ niệm đáng nhớ nhất trong những tháng ngày bầu bí.
Còn bây giờ, mình xin phép tắt máy và ôm em bé của mình đây - dự án quan trọng nhất đời mình đã chính thức “ra mắt” rồi.
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :) |
Bình luận