
Trung thu ngày xưa trong mắt mình ngày nay vẫn lung linh biết mấy. Giờ có con, điều này lại càng quan trọng. Đúng là thứ mà ta chẳng có nhiều trong tay, ta mới càng thấy quý.
Oanh Dương Sam
Trung thu 8 năm trước, lúc đi du học, mình cùng đám bạn học tìm mua được que tre rồi chẻ chẻ vót vót, dán giấy ghép đèn để làm chiếc đèn ông sao khổng lồ, cao ngang cổ mình - thứ trang trí duy nhất cho đêm phá cỗ của nhóm du học sinh.
Trung thu năm nay, mình muốn làm cho con gái một cái đèn ông sao - thứ mà ở Việt Nam chắc bạn nhỏ nào cũng dễ có. Mình lại lọ mọ vót que xiên thịt nướng, tô tô cắt cắt túi nilon để làm. Chồng thấy vợ toét mắt, mà cũng nghi ngờ độ đẹp, muốn cho con một chiếc đèn có bảo hiểm an toàn về độ xịn, bèn cấp phép đuổi vợ lên Amazon mua đồ tử tế về làm cho con.
Mình cân nhắc mãi vì thấy tự tin có thừa vào độ khéo tay của mình mà rồi cũng chịu mua. Giờ chiếc đèn đang thành hình, độ đẹp miễn chê. Nhưng lòng mình hiểu, dù là chiếc đèn cất công cùng bạn bè chẻ tre thời du học, hay chiếc đèn nếu chỉ được làm que mình tự vót, giấy mình tự tô, hay chiếc đèn đẹp đẽ mà mình đang tỉ mẩn dán giấy này, mình vẫn sẽ có được thứ niềm vui rung rinh lấp lánh trong lòng.

Đó là thứ niềm vui của một ngày nào đó rất xa thuở bé, khi nhà cao tầng còn hiếm, được phá cỗ Trung thu với trẻ con trong xóm ở một sân thượng nhà nào đó, cảm giác rất gần mặt trăng. Đó là thứ niềm vui của những mùa Trung thu cấp 2, khéo tay một chút nên được cùng cô giáo trang trí bày biện mâm cỗ Trung thu có chó bưởi, dưa hấu tỉa hoa để dự thi cấp trường cấp quận.
Đó là những ngày dần lớn, dần cảm thấy gắn bó hơn với đèn Trung thu, đèn kéo quân, đèn cù, thay vì những chiếc đèn lồng bằng nhựa có nhạc phát sáng bằng pin con thỏ. Đó là cảm giác của đứa đi học xa nhà, nhớ nhung thèm thuồng một miếng bánh trung thu thập cẩm, ăn cùng với chén trà mạn đặc chát nhưng ngọt hậu vị, cho dù trước đó chê ỏng eo bánh thập cẩm, và mê trà túi lọc hơn trà mạn.
Thời gian trôi qua, mình lớn lên, rồi giờ có con. Có rất nhiều điều từng là hiển nhiên với mình, vẫn đang là hiển nhiên với mọi người, dần trở nên đáng trân trọng hơn xưa. Mọi người ở Việt Nam không còn vui nhiều khi đến Tết, chỉ thấy nóng nực khi tới Trung thu. Nhưng người ở xa như mình, hay bé con nhà mình sinh ra ở xa Việt Nam, chắc sẽ chỉ còn biết về Trung thu lung linh qua hình ảnh, video, không thể nào được trải nghiệm Trung thu bằng đa giác quan.
Vợ chồng mình sẽ cố hết sức để giữ cho con điều hiển nhiên quý giá này. Mong chiếc đèn lung linh này sẽ là thứ đầu tiên gợi cho con nhớ về Trung thu.
Oanh Dương Sam là mẹ toàn thời gian của một em bé tuổi Hổ nhạy cảm, tinh tế và cẩn trọng. Mẹ chọn đồng hành cùng con trọn vẹn thông qua quan sát, thấu hiểu và tôn trọng con, chú trọng xây dựng nền tảng giúp con phát triển độc lập và hướng dẫn con yêu thích những thứ nhỏ nhất con làm và hiện diện xung quanh con. Theo dõi các chia sẻ của Oanh Dương Sam về hành trình đồng hành bên con gái tại Facebook Oanh Dương Sam và website: https://oanhduongsam.com. |