
Mình từng nghĩ khi mang thai, mình sẽ có thật nhiều thời gian để nghỉ ngơi, có những ngày thong thả, sáng ngủ nướng đến tận trưa, trưa ăn món mình thích, chiều đi dạo hít thở không khí, được chồng xoa bóp bầu bì.
Nhưng thực tế thì khi có bầu rồi mới biết - có một ngày nghỉ trọn vẹn thôi cũng là điều xa xỉ.
Ba tháng đầu thai kỳ, mình nghén khá kỳ cục. Nghén... dầu mỡ. Nhìn đồ chiên xào là buồn nôn, ngửi mùi hành phi là xanh mặt. Và mình rất rất rất thèm bữa cơm miền Bắc, thèm điên đảo. Mỗi lần lướt qua tấm ảnh bữa cơm canh cua rau đay, thịt luộc cà pháo là nước miếng túa ra, đi nhà hàng ăn 500k/bữa, thôi thèm nhưng tem tém chứ đau ví quá.
Tâm trạng thì lên xuống như biểu đồ hình sin, cứ hay nhớ mẹ, nhớ nhà ở ngoài Bắc, xong ủ rũ cả buổi. Có lần tự nhiên đang yên đang lành mình thấy tủi thân vì có mỗi chồng chăm bầu. Nghĩ lại thấy hài ghê, các mom có bị giống mình hông?
Rồi mình cũng nhạy cảm hơn với những lời chê, lời góp ý của khách hàng. Mình rất sợ nghe những lời tiêu cực ấy. Đọc xong có khi mình sẽ nằm trằn trọc cả đêm mà không ngủ nổi.
Mỗi ngày là một tập phim tâm lý. Mà diễn viên chính thì không biết trước kịch bản vậy.
Qua được tam cá nguyệt đầu, cơ thể mình khỏe hơn một chút, đỡ nghén, ăn được trở lại. Nhưng đổi lại, công việc dồn dập ùa về. Mình phải dồn sức tối đa tập trung để làm cho xong.
Nhưng dù áp lực cỡ nào, mình vẫn cố gắng block lịch ngủ 6-8 tiếng mỗi ngày để đảm bảo sức khỏe. Không có như ngày xưa cày ngày cày đêm nữa. Xong trúng đợt tụi mình nhắm được mặt bằng ngon hơn nên sang quán qua chỗ mới. Decor, nhân sự, vận hành, xử lý giấy tờ... đầu óc lúc nào cũng xoay như chong chóng.
Mọi người nhìn vào tưởng mình bầu bì không được nghỉ ngơi, phải "gồng" nhưng thật ra là mình thấy ổn, chắc do từ ngày xưa đã quen với nhịp sống năng động này á. Cũng có mệt nhưng đổi lại là cảm giác mình không bị tụt lại.
Cơ mà có cơ hội được nghỉ đẻ hẳn là mình nghỉ luôn nha. Ở nhà chill chill, trang trí nhà cửa, nấu cơm ngon thật ngon.
Chắc sẽ có nhiều người nghĩ: “Thế thì nghỉ ngơi đi, bầu mà, ráng làm gì, không chuẩn bị trước nên giờ mới vắt chân lên cổ chạy hả?”
Không phải mình không chuẩn bị. Mình có để dành tiền, có tính toán trước khi bầu nên không đến nỗi phải nai lưng làm để củng cố. Nhưng thực lòng, mình không muốn bỏ lỡ những cơ hội đang đến.
Làm kinh doanh, chắc mọi người sẽ hiểu rõ - muốn làm ăn thì phải duy trì mối quan hệ, đối tác giao dự án quan trọng mà mình từ chối nhiều thì sẽ mất mối.
Mình có tính toán kỹ việc nào trong khả năng thì mình nhận, việc nào quá sức thì mình từ chối nên ổn hết.
“Vậy bầu bí có lúc nào thấy yên bình không?”
Mình sẽ trả lời: Có, nhưng không nguyên ngày. Chỉ là những khoảnh khắc nhỏ thôi. Mình luôn tranh thủ chill khi có thể.
Ví dụ như sáng mình sẽ dậy sớm hơn chồng một chút rồi tự tay nấu cơm trưa mang đi làm chill chill vậy, nấu xong rắc thêm hành ngò trang trí lên cho đẹp nè. Trưa mở ra, thấy chồng ăn ngon miệng là vui trong lòng lắm.
Giữa trưa, công việc xong sớm, mình nằm xuống và… ngủ được một giấc thật đã, không tỉnh giữa chừng, không bị khó chịu bụng hay mỏi lưng đánh thức - chỉ đơn giản là… ngủ tròn một giấc. Quá bình yên rồi.
Buổi chiều ăn bữa xế được chọn ăn những món mình thích, ăn cả bữa mà không bị nôn, không ợ chua, không mệt mỏi gì hết. Rồi tối đến về nhà nhờ chồng xoa bóp, massage cho.
Với mình, như thế là đủ rồi. Một ngày quá trọn vẹn.
Bầu bí không hề dễ chịu nhưng nó cũng không phải là hành trình toàn là những ngày chịu đựng sự mệt mỏi, tệ hại.
Mình nghĩ, mình không cần chờ đến khi có hẳn một ngày thảnh thơi hoàn toàn mới gọi là “bình yên”. Bình yên có thể nằm trong 5 phút được ngồi yên, 10 phút được ăn ngon, một cái ôm từ chồng, một cái máy quạt đúng hướng, hoặc một giấc ngủ giữa trưa.
Mình thích cảm giác tận hưởng sự bình yên trong những những khoảnh khắc nhỏ như vậy. Vì nếu bỏ lỡ chúng thì chắc sẽ không bao giờ có được cả ngày trọn vẹn bình yên mất.
Nên các mẹ bầu, mẹ bỉm ơi, dù có đang mệt, đang nghén, đang quay như chong chóng với deadline thì hãy quay về với chính mình, dành một vài phút để thở, để vui, để sống chậm lại hơn với chính mình nhé. Chúc các mom sẽ có hành trình bầu bí thật bình yên, thật hanh phúc.
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :)
Bình luận