
Nhiều người nói đi du lịch với trẻ nhỏ mệt lắm, chẳng được nghỉ ngơi gì đâu. Tôi cũng từng nghĩ vậy. Nhưng sau chuyến đi này, tôi nhận ra, sự “mệt” ấy hóa ra lại rất ngọt ngào. Trẻ con lớn nhanh lắm. Nếu mình không kịp nắm lấy, có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ tiếc vì đã không cùng con đi chơi nhiều hơn, không cùng con tận hưởng tuổi thơ thật ý nghĩa. Mùa hè này, tôi không chỉ cho con một chuyến đi, mà còn cho con một mảnh ký ức gia đình, để sau này khi nhớ lại, con biết rằng tuổi thơ của mình tràn ngập yêu thương và tiếng cười.
Hè đi cùng con - Mùa hè đầy nắng và tiếng cười
Mùa hè năm nay, cả gia đình tôi chọn Phú Quốc làm điểm đến. Chẳng cần lịch trình quá cầu kỳ, chúng tôi chỉ muốn dành cho con gái nhỏ một kỳ nghỉ để tung tăng, để khám phá và để “ghi âm tuổi thơ” bằng những tiếng cười trong trẻo nhất.
Ngay buổi sáng đầu tiên đặt chân đến biển, con bé đã háo hức chạy lon ton trên cát. Mỗi lần sóng vỗ vào bờ, bé lại giật mình, rồi cười khanh khách như vừa tìm ra một trò chơi mới. “Mẹ ơi, biển biết nhảy kìa!” - câu thốt lên ngô nghê ấy khiến cả ba mẹ không nhịn được mà bật cười. Từ đó, biển trong mắt con không còn xa lạ, mà trở thành một người bạn biết đùa giỡn, biết ôm ấp, rồi lại rượt đuổi thật vui.

Điểm đáng nhớ nữa là bữa hải sản “vừa ăn vừa diễn hài”. Con vốn kén ăn, vậy mà khi thấy cua ghẹ bày ra bàn, mắt tròn xoe tò mò: “Ơ, nó có càng giống robot kìa!”. Thế là trong lúc ba mẹ loay hoay tách thịt, bé say sưa… đặt tên cho từng con ghẹ. Cuối cùng, bé chỉ ăn được một miếng nho nhỏ nhưng lại cười nói rôm rả suốt cả bữa, còn ba mẹ thì có thêm cả một “vở kịch” dễ thương để nhớ mãi.

Những khoảnh khắc đời thường trong chuyến đi cũng hóa thành kỷ niệm đáng yêu: Con ngủ gục trong vòng tay ba khi hoàng hôn vừa buông, con bi bô “kể chuyện” cho người lạ trên máy bay, hay con nhất quyết ôm bằng được chiếc phao hình hồng hạc dù chưa biết bơi. Chỉ vậy thôi, cả nhà đã có đủ “nguyên liệu” để chuyến đi trở thành một bộ phim gia đình vui nhộn.
Nhiều người nói đi du lịch với trẻ nhỏ mệt lắm, chẳng được nghỉ ngơi gì đâu. Tôi cũng từng nghĩ vậy. Nhưng sau chuyến đi này, tôi nhận ra, sự “mệt” ấy hóa ra lại rất ngọt ngào. Khi nhìn con cười vang giữa biển xanh, khi thấy con hào hứng trước từng điều mới lạ, tôi hiểu rằng khoảnh khắc này sẽ không quay lại lần hai. Đi du lịch cùng con, tôi cũng học lại được cách nhìn cuộc sống bằng ánh mắt hồn nhiên.

Sóng không chỉ là sóng, mà còn biết nhảy múa; cua ghẹ không chỉ là món ăn, mà có thể trở thành bạn bè để gọi tên; chiếc phao không chỉ để nổi, mà là “báu vật” mà con quyết không rời. Nhờ con, tôi cũng thấy mình bé lại, biết cười dễ dàng hơn, biết tận hưởng những điều nhỏ nhoi hơn.

Chuyến đi kết thúc, vali mang về không chỉ có vài vỏ sò nhặt ở bãi biển hay những tấm ảnh chụp, mà còn đầy ắp kho báu ký ức. Và tôi tin rằng, mỗi mùa hè sau này nhất định gia đình tôi sẽ lại cùng nhau lên đường - để tuổi thơ của con luôn sáng rực, và để trái tim ba mẹ luôn ngập tràn niềm vui!
Đây là bài dự thi thuộc Vòng 2 của cuộc thi “Hè Đi Cùng Con” với chủ đề: Các bài dự thi Vòng 2 được quyết định hoàn toàn dựa trên lượt bình chọn hợp lệ từ cộng đồng. Vì vậy, nếu bạn yêu thích câu chuyện của gia đình này, hãy ủng hộ bằng cách bình chọn nhé!
|
Bình luận