
Cha mẹ đừng chần chừ dành thời gian cho những chuyến đi cùng con. Bởi vì tuổi thơ chỉ đến một lần, và từng hành trình nhỏ bé ấy sẽ trở thành hành trang lớn lao trong suốt cuộc đời con trẻ. Những chuyến đi không chỉ là nghỉ ngơi, mà chính là cách ta gieo vào lòng con niềm tin, sự tự tin và ký ức yêu thương.
Mùa hè, đôi khi chỉ đơn thuần là một kỳ nghỉ sau một năm học dài, nhưng đối với gia đình mình thì mùa hè còn mang ý nghĩa rất đặc biệt, mùa sinh nhật của cả gia đình nên ai ai cũng rất hào hứng và mong chờ. Cô con gái nhỏ dù chỉ mới tròn 2 tuổi nhưng đã biết đến mùa hè và những cuộc hành trình đầy thú vị này.
Mình luôn có đa dạng sự lựa chọn để cho các con cùng nhau khám phá từ rừng núi hùng vĩ đến biển rộng bao la. Và điểm đến gia đình đã lựa chọn trong mùa hè năm nay chính là hành trình đặc biệt đến với Bờ Kè Phước Hải. Đây không chỉ là chuyến đi chơi đơn thuần, mà còn là dịp giúp cho các con có một trải nghiệm gần gũi với cuộc sống của người dân làng chài “chính hiệu” giúp các con có thể cảm nhận trọn vẹn nhịp sống, văn hóa và con người nơi đây.
Trong chuyến đi này, gia đình mình không đi riêng lẻ, mà là cả một đại gia đình gồm gia đình mình và gia đình anh trai của mình. Chính sự kết hợp này khiến chuyến đi trở nên trọn vẹn và thú vị hơn bao giờ hết.
Ngay từ khi khởi hành, bọn trẻ đã háo hức vô cùng. Các con cứ liên tục hỏi: “Biển có gì vậy mẹ? Con có được chơi cát không ba? Con có được tắm biển không ạ?...”. Những câu hỏi ngây thơ nhưng tràn đầy háo hức ấy khiến mình chợt nhớ về chính tuổi thơ – mình cũng từng háo hức, chờ mong như thế mỗi khi được đi chơi xa.
Phước Hải đón gia đình mình bằng làn gió mặn mòi, mùi biển đặc trưng, bờ kè dài với rất nhiều thuyền thúng đánh bắt cá, bãi cát trắng hoang sơ. Đối với các con, đó là một thế giới hoàn toàn mới. Con tung tăng chạy nhảy trên bãi cát, ngạc nhiên trước vỏ sò, hạt cát lấp lánh dưới nắng, và cả những con cua nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện. Gia đình mình dành buổi chiều đầu tiên để tắm biển, tối đến thì quây quần cùng nhau nướng hải sản. Đặc biệt, chuyến đi lần này còn trùng với lễ hội diều – nơi bầu trời Phước Hải rực rỡ với vô số cánh diều khổng lồ đầy sắc màu.
Với trẻ nhỏ, đó là thiên đường của những trải nghiệm. Với người lớn, đó là hành trình của những khám phá ẩm thực. Gia đình mình đã khám phá rất nhiều quá ăn địa phương như đặc sản hàu hấp, cơm niêu cá lưới, chả cá “100% từ cá” và cả những món ăn dân dã mà chỉ vùng biển Phước Hải mới có. Không ai bảo ai, nhưng tất cả đều thấy chuyến đi này đủ để trải nghiệm và quan trọng nhất là đủ để gắn kết.
Khoảnh khắc nhỏ, cảm xúc to
Trong vô số kỷ niệm, có một khoảnh khắc mình cảm thấy vô cùng đặc biệt, đặc biệt đến mức mình cảm nhận được sự trưởng thành của con chỉ qua một vài hành động đơn giản.

Tối hôm đó, cũng tầm 22h hơn, vợ chồng mình có đi mua thêm đồ ăn về homestay để cả nhà ăn khuya. Mình đi tầm 30’ rồi quay về. Khi mình về đến đầu ngõ vào homestay thì nghe tiếng gọi: “A! Ba mẹ về rồi, ba mẹ về rồi! Con mừng quá!” của cậu con trai 6 tuổi. Con reo lên vui mừng không phải vì con được quà, mà là vì ba mẹ trở về an toàn. Khi đó cậu con trai nói với mình: “Nãy giờ con lo lắng cho ba mẹ quá, không biết ba mẹ có an toàn không, ba mẹ có bị làm sao không. Từ lúc ba mẹ đi là con ra đứng đây chờ vì lo lắng cho ba mẹ!”. Nghe con tâm sự mà mình nghẹn ở cổ. Mình chợt nhận ra, cậu con trai năng động, hay “quậy” của mình chính chắn và trưởng thành hơn mình nghĩ rất nhiều. Con biết quan tâm và lo lắng cho những người con yêu thương.
Hoàng hôn rực rỡ, nụ cười rạng ngời
Chiều hôm sau, bầu trời trong xanh, gió thổi lồng lộng – một ngày lý tưởng để thả diều. Cả gia đình cùng nhau chọn một cánh diều hình nàng tiên cá. Ban đầu, con gái nhỏ chỉ đứng sau lưng ba mẹ, đôi tay nhỏ xíu níu chặt tay áo mẹ vì sợ gió quá mạnh. Nhưng khi thấy những đứa trẻ khác chạy tung tăng, điều khiển cánh diều của riêng mình, đôi mắt con ánh lên sự khao khát và con khẽ gợi ý: “Jennie muốn thử mẹ ơi!”. Mình chẳng chút do dự nào, mình trao cho con cánh diều và hỗ trợ con. Chúng mình cùng nhau chạy dọc bãi cát. Cánh diều khẽ bay lên, rồi vút cao trong gió. Bất ngờ, con dừng lại, tự mình giữ chặt sợi dây và hét lớn: “Vui quá ba mẹ ơi, Jennie làm được rồi! Jennie thích lắm!”.

Hình ảnh ấy đến giờ vẫn in sâu trong trí nhớ mình: gương mặt con rạng rỡ dưới ánh hoàng hôn, mái tóc rối tung vì gió, đôi mắt tràn ngập niềm vui và sự tự tin. Một khoảnh khắc nhỏ bé, nhưng với mình, nó chứa đựng cả một bước trưởng thành. Từ một cô bé e dè, bám chặt lấy mẹ, con đã dám bước ra để thử, để trải nghiệm, để chiến thắng nỗi sợ hãi của chính mình. Mình nhìn con, mà thấy lòng ngập tràn hạnh phúc. Đó không chỉ là khoảnh khắc của niềm vui, mà còn là một cột mốc mà mình tin rằng sau này, khi nhắc lại, con sẽ nhớ mãi.
Buông tay để con trưởng thành
Đi cùng con qua các chặng hành trình, mình nhận ra rằng hạnh phúc đôi khi thật giản dị. Không cần phải đến những nơi xa hoa lộng lẫy, không cần lịch trình cầu kỳ, chỉ cần cả gia đình bên nhau, cùng sẻ chia niềm vui và trải nghiệm, thế là đủ.

Con học được rằng: để cánh diều bay cao, con phải chạy, phải cố gắng và phải tin vào đôi tay của mình. Mình tin rằng: để con trưởng thành, cha mẹ phải biết buông tay đúng lúc, phải cho con không gian để thử và cả cơ hội để vấp ngã và cùng con đứng lên. Và mình, với tư cách làm cha mẹ, hiểu rằng mình không thể mãi đi trước để chắn gió, mà phải dần dần lùi lại, để con tự bước đi trên đôi chân của mình.
Chuyến đi Phước Hải vì thế mang một ý nghĩa lớn lao hơn rất nhiều so với một kỳ nghỉ. Nó nhắc nhở mình về giá trị của thời gian bên con. Những bài học về sự tự tin, sự sẻ chia, sự quan tâm, về tình yêu thương… đôi khi không nằm trong sách vở, mà đến từ những trải nghiệm sống động như vậy. Và hơn hết, nó cho mình thấy: tuổi thơ của con được làm giàu bởi những ký ức, và cha mẹ chính là người cùng con tạo nên những ký ức ấy.
Hành trình mùa hè, hành trang yêu thương
Mùa hè rồi sẽ qua, những chuyến đi rồi cũng sẽ kết thúc, nhưng điều còn lại là ký ức – ký ức đủ để sưởi ấm cả tuổi thơ của con và trái tim của cha mẹ. Với gia đình mình, chuyến đi Phước Hải chính là một kỷ niệm không thể quên. Nó gói trọn tiếng cười, niềm hạnh phúc, sự gắn kết và cả những bài học lớn lao về hành trình đồng hành cùng con.
Gửi đến con yêu: mẹ mong rằng khi con lớn lên, mỗi khi nhìn thấy cánh diều bay trên bầu trời, con sẽ nhớ lại mùa hè tuổi thơ ở Phước Hải – nơi con đã tự tin hét lên “Con làm được rồi!” và cả gia đình luôn ở bên con, cổ vũ cho con bằng tất cả tình yêu thương.
Và gửi đến những bậc cha mẹ: đừng chần chừ dành thời gian cho những chuyến đi cùng con. Bởi vì tuổi thơ chỉ đến một lần, và từng hành trình nhỏ bé ấy sẽ trở thành hành trang lớn lao trong suốt cuộc đời con trẻ. Những chuyến đi không chỉ là nghỉ ngơi, mà chính là cách ta gieo vào lòng con niềm tin, sự tự tin và ký ức yêu thương.
Hành trình mùa hè – hóa ra, không chỉ là một chuyến đi. Đó là một phần trong hành trình trưởng thành của con và cũng là hành trình học cách yêu thương trọn vẹn hơn của cha mẹ.
Đây là bài dự thi thuộc Vòng 2 của cuộc thi “Hè Đi Cùng Con” với chủ đề: Các bài dự thi Vòng 2 được quyết định hoàn toàn dựa trên lượt bình chọn hợp lệ từ cộng đồng. Vì vậy, nếu bạn yêu thích câu chuyện của gia đình này, hãy ủng hộ bằng cách bình chọn nhé!
|
Bình luận