
Làm mẹ, mình không chỉ muốn là người có mặt khi con cần, mà muốn trở thành người bạn để con luôn tin tưởng, thoải mái chia sẻ niềm vui và cả những điều khó khăn.
Mẹ Panda
Trước khi làm mẹ, mình từng nghĩ rằng chỉ cần yêu thương và chăm sóc con thật tốt là đủ. Nhưng khi con trai lớn dần, mình nhận ra tình yêu thương không chỉ đến từ việc cho ăn, mặc, lo lắng mỗi ngày, mà còn từ sự kết nối thực sự giữa hai mẹ con.
Vậy mình đã làm thế nào để gắn kết với con hơn mỗi ngày? Hãy cùng mình khám phá nhé!
1. Dành thời gian chất lượng - Không chỉ là ở bên con, mà là thật sự bên con
Ban đầu, mình cứ nghĩ chỉ cần ở nhà với con cả ngày là đã đủ gắn kết. Nhưng có một hôm, trong lúc mình vừa lướt điện thoại vừa trả lời con qua loa, Panda giật áo mình và nói: “Mẹ chơi với con đi!”. Lúc ấy, mình giật mình nhận ra rằng ở cạnh con không có nghĩa là dành thời gian cho con.
Từ đó, mình cố gắng:
- Tắt điện thoại khi chơi cùng con: Dù chỉ 30 phút mỗi ngày, nhưng mình dành trọn vẹn cho con.
- Tham gia vào thế giới của con: Nếu con thích chơi siêu nhân, mình cũng "hóa thân" thành siêu nhân với con. Nếu con thích tô màu, mình cũng ngồi tô cùng.
- Trò chuyện thực sự: Hỏi han con về những điều con thích, những chuyện con gặp phải trong ngày.
- Mình nhận ra rằng khi con cảm thấy mẹ thật sự quan tâm, con sẽ cởi mở và gắn bó hơn rất nhiều.
2. Hiểu con theo cách riêng của con
Mỗi bé có một cá tính khác nhau. Panda là một cậu bé hiếu động, tò mò nhưng cũng rất nhạy cảm. Đôi khi con không thể diễn đạt cảm xúc của mình rõ ràng và nếu mình không tinh ý, mình sẽ bỏ lỡ cơ hội thấu hiểu con.
Mình học cách quan sát con nhiều hơn:
- Khi con bực bội, thay vì quát mắng, mình sẽ hỏi con có đang mệt hay đói không.
- Khi con vui vẻ, mình sẽ hỏi con thích điều gì ở hoạt động đó, để hiểu rõ hơn về sở thích của con.
- Khi con buồn hoặc cáu kỉnh, mình không vội ép con phải nói ngay, mà ôm con và chờ con thoải mái rồi mới hỏi han.
Nhờ đó, mình dần hiểu rằng con cần sự lắng nghe hơn là sự chỉ trích, và mình học cách trở thành một chỗ dựa nhẹ nhàng cho con.

3. Lắng nghe mà không phán xét
Có một lần, Panda nghịch nước làm ướt hết áo, mình định mắng con nhưng con đã nhanh nhảu nói: “Mẹ ơi, con không cố ý đâu, con chỉ muốn xem nước chảy thế nào thôi!”
Lúc ấy, mình nhận ra rằng trẻ con cũng có lý do của riêng mình. Nếu mình vội vàng trách mắng, con sẽ sợ và không dám chia sẻ với mẹ nữa.
Từ đó, mình cố gắng:
- Đặt mình vào vị trí của con: Thay vì nói "Con làm gì mà ướt hết vậy!", mình hỏi: “Con đang thử nghiệm gì vậy? Có cách nào khác để con khám phá mà không làm ướt áo không?”.
- Tạo môi trường an toàn cho con nói ra cảm xúc: Nếu con tức giận hay buồn bã, mình sẽ nói: “Mẹ biết con đang cảm thấy không vui, con có muốn kể cho mẹ nghe không?”
- Tránh những câu nói khiến con thu mình lại: Ví dụ, thay vì nói "Con làm sai rồi!", mình sẽ nói “Lần sau con thử làm thế này xem có tốt hơn không nhé!”.
Khi con cảm thấy mẹ không phán xét, con sẽ tin tưởng và sẵn sàng chia sẻ mọi thứ với mẹ hơn.
4. Chia sẻ cảm xúc của mẹ để con cũng học cách chia sẻ
Có một ngày, mình nói với Panda: “Hôm nay mẹ hơi mệt, con có thể giúp mẹ một chút được không?”
Bất ngờ thay, con không chỉ dừng lại để lắng nghe, mà còn ôm mẹ và nói: “Mẹ ơi, Panda ôm mẹ cho mẹ hết buồn nhé!”. Mình nhận ra rằng khi mình thể hiện cảm xúc của bản thân, con cũng sẽ học cách thể hiện cảm xúc với mẹ.
Vậy nên, mình không ngại nói với con rằng:
- “Mẹ vui lắm khi thấy con chơi với bạn ngoan như vậy”.
- “Mẹ hơi buồn khi con không nghe lời, nhưng mẹ vẫn yêu con rất nhiều”.
Nhờ đó, con cũng tự nhiên chia sẻ cảm xúc hơn.
5. Luôn là nơi con có thể dựa vào
Mình muốn con biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, mẹ vẫn luôn ở đây. Không phải lúc nào mình cũng có thể giúp con giải quyết mọi vấn đề, nhưng mình luôn sẵn sàng lắng nghe và đồng hành cùng con.
Nếu con vấp ngã, mình không vội đỡ dậy ngay, mà để con thử đứng lên trước, rồi nhẹ nhàng hỏi: “Con có muốn mẹ giúp không?”
Nếu con thất vọng vì không lắp được mô hình Lego, mình sẽ nói: “Không sao, con thử lại nhé! Mẹ sẽ ở đây nếu con cần giúp”.
Nếu con phạm lỗi, mình không la mắng ngay mà giúp con hiểu hậu quả và khuyến khích con tự sửa sai.
Khi con cảm thấy an toàn và tin tưởng mẹ, con sẽ tự động chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn của mình mà không cần mẹ phải hỏi han quá nhiều.

Kết luận
Sau hơn 3 năm làm mẹ, mình nhận ra tình bạn giữa mẹ và con không tự nhiên mà có, mà cần được nuôi dưỡng qua từng hành động nhỏ mỗi ngày.
Không cần là một người mẹ hoàn hảo, chỉ cần lắng nghe và thấu hiểu con.
Không cần lúc nào cũng kiểm soát, mà hãy để con tự do trải nghiệm trong vòng tay an toàn của mẹ.
Không cần ép con chia sẻ, chỉ cần tạo ra một môi trường nơi con cảm thấy an tâm khi chia sẻ.
Mình tin rằng nếu kiên nhẫn, yêu thương và đồng hành, con sẽ xem cha mẹ là người bạn thân thiết nhất trong cuộc đời. Hy vọng những chia sẻ trên sẽ giúp các mẹ có thêm góc nhìn trong hành trình làm bạn với con. Nếu mẹ nào có cách hay, đừng ngần ngại chia sẻ nhé!
Bài viết được chia sẻ bởi mẹ Nguyễn Lan Thanh (mẹ Panda) Nếu bạn có câu chuyện muốn chia sẻ với cộng đồng cha mẹ của Đi Cùng Con, đừng ngần ngại gửi về địa chỉ email chiase@dicungcon.vn. Mỗi đóng góp của bạn đều rất quý giá và sẽ giúp ích cho rất nhiều người đấy! |