
Câu chuyện về hành trình lớn lên của con qua mỗi chuyến đi, từ lúc còn là em bé 7 tháng đến khi con 6 tuổi. Nơi mỗi mùa hè trở thành một mảnh ghép tuổi thơ rực rỡ.
“Đi đâu cũng được, miễn là có nhau”, câu nói giản dị ấy đã trở thành kim chỉ nam cho gia đình mình. Mỗi chuyến đi, dù xa hay gần, sang trọng hay bình dị, điều đáng giá nhất vẫn là sự đồng hành và những ký ức yêu thương.
Với gia đình nhỏ của mình, hai tiếng “đi đâu” nhiều lần mang tên Đà Nẵng. Mảnh đất miền Trung ấy không chỉ là nơi nghỉ ngơi mà dần trở thành một “người bạn thân thiết”, chứng kiến từng dấu mốc trưởng thành của cả gia đình, từ khi con chỉ mới là một em bé 7 tháng tuổi đến lúc con tròn 6 tuổi, háo hức ngồi tàu hỏa ngắm biển trời.
Có những kỷ niệm tưởng nhỏ bé nhưng lại khắc sâu trong tim. Mình nhớ mãi chuyến bay đầu tiên, khi sữa mẹ không còn đủ cho con. Vừa hạ cánh, con khóc ngằn ngặt vì đói, cả hai vợ chồng mình hốt hoảng chạy vào quán cà phê xin chút nước ấm pha sữa. Giữa sân bay đông đúc, khi nhìn con ngậm bình sữa rồi lim dim ngủ yên, lòng mình vỡ òa, vừa thương con, vừa biết ơn hành trình làm cha mẹ đã cho mình trải qua những cung bậc xúc cảm ghi sâu trong tim.
Chuyến đi đầu tiên - bước chân nhỏ giữa đại dương
Ngày ấy, nhiều người khuyên mình đừng đưa trẻ nhỏ đi xa. Nhưng chúng mình tin: chỉ cần chuẩn bị đủ yêu thương, con sẽ an toàn.
Chiếc vali nặng trĩu những món đồ cho con, từ bỉm, sữa đến đồ chơi, như một “tiệm tạp hóa di động”. Kèm theo là bao lo lắng: “Nếu con khóc trên máy bay thì sao?”, “Nếu con mệt quá thì biết làm thế nào?”... Nhưng rồi, vượt qua tất cả, chúng mình đã thực sự bước đi.
Nhờ vậy, gia đình có được những giây phút đầu tiên thật sự không thể nào quên: Con lần đầu tiên đặt chân xuống cát biển. Bàn chân bé xíu khẽ co lại khi chạm vào từng hạt cát mịn, đôi mắt tròn xoe ngỡ ngàng nhìn sóng vỗ trước mặt. Tiếng sóng ào ạt xen lẫn tiếng cười giòn tan của con, như một giai điệu mới của tuổi thơ vừa bắt đầu. Giữa gió biển mặn mòi, con nắm chặt tay mẹ, ngả đầu vào vai cha, bình yên đến lạ.
Khi ấy, mình hiểu: Đà Nẵng không chỉ chào đón gia đình bằng nắng vàng và biển xanh, mà còn mở ra một chặng đường mới – nơi con lần đầu bước ra khỏi thế giới bé nhỏ quen thuộc để cảm nhận sự rộng lớn bằng đôi chân nhỏ bé và đôi mắt trong veo.
Còn chúng mình – lần đầu làm cha mẹ “dũng cảm”. Dũng cảm đi xa khi con còn quá nhỏ và không để lo lắng ngăn cản, dũng cảm biến chuyến đi thành trải nghiệm đầu đời cho tuổi thơ của con.
Ngày trở lại – Ký ức nối dài qua những mùa hè
Mỗi mùa hè lại đánh dấu một bước trưởng thành của con. Hè vừa rồi, gia đình trở lại Đà Nẵng, lần này là một điểm dừng trong hành trình 7 ngày xuyên miền Trung bằng tàu hỏa.
Con rất thích tàu, nên ngay từ lúc chuẩn bị đã háo hức. Khi đoàn tàu chầm chậm uốn lượn qua những dãy núi xanh rì, biển trời mênh mông bất ngờ mở ra ngoài cửa sổ, mình thấy đôi mắt con sáng rực lên. Con chăm chú nhìn ra ngoài, rồi lại ríu rít trò chuyện cùng những bạn nhỏ trong toa.
Khoảnh khắc ấy, có thể con chưa hiểu hết vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, nhưng chắc chắn cảm nhận trong trẻo này sẽ được lưu giữ rất lâu.
Mỗi lần trở lại, cảm xúc thật khác. Nếu như chuyến đi đầu tiên là những ngày cha mẹ tất bật lo từng giấc ngủ, từng bữa ăn, thì lần này, mọi thứ trở nên thong dong hơn. Không cần “gói ghém cả tiệm tạp hóa” theo cùng, mà thay vào đó là sự lắng nghe, để con tự do khám phá.
Buổi sáng, con được tự tay chọn món ăn trong quán nhỏ ven biển. Buổi chiều, cả nhà cùng nhau đi dạo trên bãi cát, để con xây những lâu đài cát méo mó nhưng đầy niềm vui. Buổi tối, con được ngồi xe đạp đôi cùng ba mẹ vòng quanh sông Hàn, vừa cười vừa gọi tên những cây cầu rực sáng.
Đó là giây phút giản dị nhưng lại đong đầy yêu thương. Với mình, những chuyến đi không phải để “check-in” những điểm đến, mà để lưu giữ khoảnh khắc con lớn lên từng ngày, để tuổi thơ con có thêm thật nhiều ký ức trong trẻo.
Lớn lên cùng nhau – Hành trình của yêu thương
Trong mỗi chuyến đi, không chỉ con lớn lên mà cha mẹ cũng học cách trưởng thành: biết gác lại lo toan, lắng nghe thay vì sắp đặt, và yêu thương nhiều hơn. Nhờ thế, dù điểm đến lặp lại, mỗi lần đi đều mang một sắc thái riêng, bởi con đã khác và tình cảm gia đình cũng đong đầy thêm.
Con yêu, mỗi mùa hè đi cùng con là một mảnh ghép ký ức để khi ghép lại, chúng tạo thành bức tranh tuổi thơ đầy sắc màu, nơi có biển xanh, có tiếng cười, có bàn tay cha mẹ luôn nắm chặt.
Có thể sau này, con sẽ quên mình đã đi bao nhiêu nơi, đã ở những khách sạn nào, đã ăn món gì. Nhưng mẹ tin, con sẽ nhớ mãi cảm giác ấm áp ấy khi mỗi bước chân đi xa đều có cha mẹ bên cạnh và tuổi thơ con được dệt nên từ những sợi yêu thương bền chặt.
Lời nhắn gửi
Con yêu, phía trước sẽ còn những hành trình mà cha mẹ không thể đi cùng con. Nhưng mẹ tin, hành trang của con sẽ luôn có những mùa hè ngập tràn ký ức – nơi con từng cười vang trên bãi biển, từng ngả đầu vào vai cha, từng được nắm chặt bàn tay mẹ.
Hạnh phúc không nằm ở số chuyến đi, mà ở từng khoảnh khắc con được lớn lên trong yêu thương. Sau cùng, con có thể quên mình từng đi bao xa, nhưng mẹ mong con sẽ luôn nhớ một điều: nơi con trở về – là gia đình.
Gửi các bậc cha mẹ khác, nếu có thể, hãy đi cùng con thật nhiều. Không cần xa xôi hay sang trọng, chỉ cần sự hiện diện. Vì những chuyến đi không chỉ là trải nghiệm, mà là món quà ký ức vô giá dành cho con.
Đây là bài dự thi thuộc Vòng 2 của cuộc thi “Hè Đi Cùng Con” với chủ đề: Các bài dự thi Vòng 2 được quyết định hoàn toàn dựa trên lượt bình chọn hợp lệ từ cộng đồng. Vì vậy, nếu bạn yêu thích câu chuyện của gia đình này, hãy ủng hộ bằng cách bình chọn nhé!
|
Bình luận