Làm mẹ lần đầu đã khó, làm cha lần đầu còn khó hơn – nhất là khi không ai dạy họ phải bắt đầu từ đâu. Bài này mình viết cho những ông bố “lần đầu làm bố”, để nói rằng: trách nhiệm không chỉ nằm ở việc kiếm tiền, mà còn ở những đêm bế con, thay bỉm, hay đơn giản là nụ cười của vợ con mỗi ngày.
Lần đầu làm cha mẹ, ai cũng bỡ ngỡ. Người mẹ loay hoay giữa hàng trăm nỗi sợ, còn người cha lại chới với giữa trách nhiệm và bản năng chưa kịp học.
Vợ chồng mình có đứa con đầu tiên nói thật lòng 2 người không biết làm gì cả. Thậm chí vỡ ối cũng phải lên ChatGPT. Nhưng may sao mình có bà 2 bên hỗ trợ nên vẫn vượt qua khúc cấp bách đấy một cách êm ái.
Nhưng chồng mình thì sao?
Chồng chẳng làm gì cả. Có lẽ bởi vì bận tối mặt tối mũi với cái nhà hàng để kiếm tiền nuôi vợ con. Và lý do lớn hơn là không ai dạy chồng mình cách để trở thành người đàn ông đã có con và cũng không ai dạy chồng mình cách chăm con cả.
- Anh đừng có ỷ lại vào việc có 2 bà. Anh cũng phải dành thời gian ra bế con chứ!
- Anh không chăm con thì sau này con không có tình cảm với anh đâu!
- Làm bố mà không biết thay bỉm à, con ị đầy rồi kìa!

Chồng mình lần đầu làm bố, mặc dù mình có dặn trước đọc kiến thức trên mạng đi. Nhưng vì công việc quá bận rộn chẳng có thời gian nên cũng bỏ đó. Tới lúc ngồi trên taxi đi đẻ, chồng mình còn tìm kiếm trên ChatGPT: “Vợ vỡ ối thì mang gì đi sinh”.
Chồng mình bắt đầu với 1 lượng kiến thức bằng 0 trong việc chăm con. Tuần đầu tiên ỉ lại có 2 bà, cứ về là chồng mình ngủ. Hồi trước đọc trên mạng thấy tình cảnh này suốt, mom nào cũng than nhưng vì là mẹ bỉm sữa nên những mom đó cắn răng chịu đựng. Nhưng mình không vậy, ít nhất đọc được kinh nghiệm của người ta thì phải biết sửa trong trường hợp nhà mình chứ!
- Anh mà cứ tiếp tục như này là em ly hôn đấy. Anh được ngủ cả đêm còn em phải thức 3 cữ.
- Có bố mà con có được chơi với bố ngày nào đâu!
- Anh phải nói chuyện với con nữa chứ, bế không thế à. Con bắt đầu hiểu chuyện rồi đấy!
Muốn con có tình cảm thì phải tiếp xúc với con nhiều, phải giao tiếp mà chồng mình sáng đi tối về thì đâu ra thời gian. Vậy giải pháp là: Tối tranh thủ trông con để cho vợ ngủ, sáng đi làm trễ xíu để chơi với con vừa gắn kết yêu thường, vừa cho vợ làm việc, dọn dẹp nhà cửa. Cũng cần cố gắng tăng thời gian tiếp xúc với con lên và nói chuyện với con một cách âu yếm kiểu “Bố bế bé nào, em của bố có ị đùn không? Đến giờ bố thay tã cho em rồi”.
Thật ra những người chồng (lần đầu có con) đều là những người lần đầu làm bố. Không phải họ vô trách nhiệm, mà là chưa ai chỉ họ cách làm bố. Phần lớn họ mặc định “đã có bà và vợ lo”, thành ra mình thấy bất công cho người phụ nữ. Nếu trong trường hợp không có bà và mẹ mà người đàn ông ấy yêu thương người phụ nữ thì mới gánh vác cùng. Nếu không thương thì có lẽ sẽ như những câu chuyện trên mạng, người mẹ tự đẻ con và tự chăm con.

Thật ra trách nhiệm của người đàn ông, của người chồng trong lúc vợ đẻ cũng không có gì quá khó khăn cả. San sẻ về mặt tài chính là tất yếu nhưng chưa đủ. Lúc ấy là lúc cô ấy yếu đuối nhất và cô đơn nhất, các anh hãy là một bờ vai để vỗ về, an ủi cô ấy. Khi phải chăm con trong thời gian dài cô ấy sẽ cô đơn và trách nhiệm của người chồng là đồng hành và động viên cô ấy chứ không phải để cô ấy một mình.
Nếu chỉ động viên tinh thần thì có ổn không? Tất nhiên là không rồi. Mình luôn mong chồng nhắc nhớ bản thân là trụ cột của gia đình. Khi người vợ nghỉ thai sản 6 tháng không có nguồn thu nhập thì toàn bộ tiền trong gia đình là tiền tiết kiệm và tiền kiếm được của chồng. Người vợ đâu còn gì nữa đâu (bạn không thể bắt một người phụ nữ mới sinh đi làm). Vậy nên áp lực tài chính dổ dồn lên người chồng. Anh ấy sẽ phải gánh áp lực tài chính cho người vợ - người mẹ và đứa con. Trách nhiệm lúc này không còn những nhân đôi mà nhân 3. Vậy nên người chồng phải nỗ lực kiếm tiền hơn rất nhiều để duy trì gia đình này. Trách nhiệm sẽ tăng dần lên thành áp lực. Mình biết tiền không phải tất cả nhưng đứa con thì cần sữa để uống.
Và trách nhiệm đi đôi với phần thưởng. Nụ cười của em bé sẽ chính là phần thưởng cho các ông bố sau một ngày dài mệt mỏi. Còn gì bằng khi thấy con mình bú no sữa, ngủ say hay cười thật rạng rỡ khi chơi với mình phải không?
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :) |





Bình luận