
Nếu ai hỏi khoảnh khắc nào nhắc nhớ mẹ bầu đúng là đang mang một sinh linh bé nhỏ trong người, Lani sẽ không ngần ngại trả lời: Là lúc con bắt đầu… nhảy nhót như đang tập vũ đạo trong bụng mẹ!
Tháng thứ 8 cũng là lúc thai máy đạt đến “đỉnh cao phong độ”. Bụng lồi lồi lõm lõm như sắp nổ tung. Da thì giãn ra căng như một chiếc trống, ngứa ngáy, tưng tức, gãi xoèn xoẹt. Mỗi lần con đạp, bụng mình lại nhô lên thành những gợn sóng nhìn rõ mồn một. Có hôm đang ngồi tập trung viết (mình làm biên kịch và content freelancer) thì bụng “bộp” một cái - anh nhõi đạp mẹ từ bên trong ra. Lani phải ôm bụng trấn an: “Ngoan nào, từ từ để mẹ viết nốt đoạn này đã rồi muốn shake it off thế nào cũng được”.

Khi em bé “tập thể dục” cũng là lúc mẹ cần… đi vệ sinh
Mình nhớ hồi mang thai tháng thứ 8, check app Đi Cùng Con thì biết em bé của mình được hơn 2 kg chút xíu là thuộc lớp đô con so với chuẩn đó. Mà nhớ nhất là phải kể đến cái cảm giác mắc đi vệ sinh mà em bé lại đạp đúng chỗ bàng quang, đúng là thảm họa. Mẹ chạy không kịp, đứng không xong, ngồi không được.
Hay nhiều lần đi xe ngoài đường, mà đi xe ôtô ấy, xe đi đến đoạn đường xấu xấu, gập ghềnh cộng thêm con đạp cái bụp xuống. Ôi cảm giác muốn vỡ ối ngay trên xe lúc đó. Tưởng tượng cảnh đang ngồi với đối tác hoặc nhân viên mà vỡ ối xong la oai oái “Bác tài, quay xe vào viện” chắc ngại lắm. Hoặc có hôm ăn no xong, mình vừa định ngả lưng nghỉ tí, con lại “đá tung trời”, bụng nặng anh ách cả buổi luôn, kiểu đồ ăn không đi xuống để tiêu hoá được. Nó ứ lại đâm ra nặng bụng mà còn bị ợ chua nữa.
Những tình huống “dở khóc dở cười”
Mấy tháng đầu, tầm tháng 4-5, thai máy của em bé rất nhẹ, nhẹ đến mức Lani không biết đó là thai máy luôn. Lani mong chờ từng ngày, từng cử động của con vì chưa cảm nhận được con đạp. Mỗi tối nằm nghe bụng mà im re, chỉ mong con động đậy chút xíu để yên tâm với kiểu tò mò ấy. Đến tháng thứ 8 này thì thôi luôn, thai máy là chuyện quá bình thường, con đạp nhiều đến mức mẹ không cần hóng nữa, có đôi khi còn năn nỉ con nghỉ đạp giữa hiệp để mẹ… tập trung làm việc.

Cảm giác lạ lùng khi nhận ra có một em bé trong bụng
Có những buổi tối nằm yên, cảm nhận từng chuyển động của con: Một cú trườn, một cú đạp hay giơ tay lên, Lani bỗng thấy thật kỳ diệu. Làm sao trong cơ thể mình lại có một sinh linh đang lớn lên từng ngày được nhỉ? Một em bé nhỏ xíu, có thể đạp, xoay, phản ứng lại với từng tiếng nói của mẹ.
Nếu ví cơ thể là một căn phòng, thì lúc này căn phòng ấy đang được “thuê trọn gói” bởi một vị khách đặc biệt. Cậu ta chẳng cần trả tiền nhưng lại thích Shake it off suốt ngày, có hôm vui quá hay sao chân tay đạp loạn xạ, bụng mẹ cứ tưng tưng lên, tức tức đau đau. Dẫu vậy, Lani vẫn rất yêu cái cảm giác đó - vì đó là dấu hiệu con đang khoẻ mạnh, đang sống và lớn dần lên trong bụng mẹ.
Khi nỗi đau hòa vào niềm hạnh phúc
Mang thai không chỉ là sự thay đổi của cơ thể mà còn là sự chuyển mình trong tâm hồn. Mỗi lần em bé thai máy là mỗi lần khiến Lani suy nghĩ về tương lai của mình. Cảm giác trưởng thành hơn, thực tế hơn, suy nghĩ không chỉ cho bản thân mà còn cho con nữa. Ngày trước, mọi lo toan chỉ xoay quanh công việc, sự nghiệp, phải giàu và phải thành công thì mới là cuộc đời đáng sống. Còn bây giờ, chỉ cần nghĩ đến việc con sinh ra khoẻ mạnh, được ăn no, ngủ yên, được lớn lên trong tình yêu thương, là Lani đã thấy đủ đầy rồi.
Cơ thể giờ đây nặng nề, đôi lúc mệt mỏi đến mức chẳng muốn soi gương. Nhưng cũng chính cơ thể này đang nuôi dưỡng một phép màu. Một “vũ công” nhỏ xíu, ngày đêm tập nhảy trong chiếc bụng tròn căng. Nếu ai đó hỏi Lani, “Mang thai có mệt không?” - chắc chắn là có. “Có đau không?” - cũng có luôn. Nhưng nếu hỏi “Có đáng không?” thì Lani sẽ cười: “Đáng chứ! Rất đáng”.
Sau tất cả, Lani thấy cảm giác bình yên nhất, không gì có thể sánh bằng là cảm giác của khoảnh khắc con Shake it off trong bụng. Nó thiêng liêng và an tâm lắm.
---
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :)








Bình luận