
Hoài An
Thấy shipper giao xe đẩy, mẹ chồng lập tức sang “thăm hỏi”, gợi ý tôi mua tặng chiếc tương tự cho em gái cũng đang mang bầu.
Tôi và em chồng mang bầu cùng thời điểm, dự sinh chỉ cách nhau khoảng nửa tháng. Thấy em rể không có công việc ổn định, kinh tế gia đình bấp bênh, chồng tôi nhiều lần gửi tiền cho cô út để mua đồ tẩm bổ khi mang bầu. Tôi cũng khuyến khích chồng mua cho em, phần vì thấy cô út khó khăn tiền bạc, phần vì bầu bí đi lại hạn chế.
Tuy nhiên gần đây, tôi cảm thấy không thoải mái khi em chồng liên tục xin xỏ mỗi lúc thấy tôi mua đồ sơ sinh. Lúc thì cái áo, khăn sữa, khi thì bịch tã, sữa bột… Mặc dù bối rối, tôi vẫn mua “đồ đôi”, rồi chia cho em một nửa. Cảm xúc của tôi lên đến đỉnh điểm khi em đặt đơn hàng Shopee gần cả triệu, sau đó nhắn tin nhờ tôi trả tiền giúp. Từ đó đến nay đã 2 tuần, không thấy em đả động việc trả lại tiền. Tôi giận nhưng không muốn ồn ào, lại nhường nhịn.

Hôm qua, vừa nhận hàng chiếc xe đẩy mới, mẹ chồng lại thủ thỉ bảo tôi mua cho em gái một chiếc. Tôi đoán cô út lại nhỏ to với mẹ chồng, bởi ngại mở lời với chị dâu sau đợt nợ tiền. Vốn bực bội sẵn, tôi bảo mẹ: “Chiếc xe đẩy khoảng 3 triệu. Nếu cô út thích thì gửi tiền con đặt đơn giúp. Đợt này vợ chồng con cũng khó khăn nên tiền bạc eo hẹp lắm…”. Mẹ chồng nghe thế thì không vừa ý, hậm hực bỏ về.
Tôi vừa giận em chồng, vừa bực mẹ vì phân biệt đối xử. Cứ nghĩ đến cách cô út “quỵt nợ” là tôi ấm ức lắm, không còn muốn thân thiết với ai bên nhà chồng. Tôi cũng ngại kể với chồng, sợ anh ấy bảo tính toán. Giờ tôi phải làm sao để gia đình hòa thuận, ấm êm như trước?