
Danh xưng “bầu” nghe lại thấy thích thích…Trước đây, rén bao nhiêu thì giờ thích bấy nhiêu. Mọi người đối xử với mình nhẹ nhàng hơn, ưu ái hơn. Mình còn thấy có những đặc quyền mà chỉ có bà bầu mới được hưởng.
Lani
Lần đầu 2 vạch cảm giác của mọi thế nào?
Với mình, mình xấu hổ - không muốn công khai chuyện có bầu đâu, mình bị sợ mấy đứa em trêu là bà bầu lắm.
Không biết tại sao nhưng hình ảnh bà bầu trong đầu mình lúc nào cũng là những người rất yếu ớt, dáng đi thì nặng nề, chậm chạp, suốt ngày chỉ quanh quẩn ở nhà.
Trái ngược hoàn toàn với mình, một người thích đi ra ngoài phát triển sự nghiệp, nhanh thoăn thoắt chuyển hết dự án này đến dự án khác không kể ngày đêm, càng nhiều dự án mình càng hăng làm, càng sôi sục năng lượng hơn…
Nhưng mà sự thật vẫn là sự thật…. mình đã là “bà bầu”.
Biết không thể giấu nên mình đành công khai sớm luôn và đoán xem?
Không như mình từng lo lắng. Mấy đứa em rất hồ hởi chuyện này, hỏi han các thứ. Một vài chị khách của mình đang làm việc đến tầm trưa thì ới lên: “Ăn cơm chưa mấy đứa, bà bầu đói rồi đấy”
Ui… Cảm giác thật ấm áp… trước giờ mình chưa từng trải qua cảm giác thú vị như thế!
Danh xưng “bầu” nghe lại thấy thích thích…
Trước đây, rén bao nhiêu thì giờ thích bấy nhiêu. Càng ngày, mình càng thích tỏ ra là “có bầu”, kiểu đi mua váy bầu rộng thùng thình này, ưỡn cái bụng lên cho nhô thêm 1 khúc nữa này.
Mọi người đối xử với mình nhẹ nhàng hơn, ưu ái hơn. Mình còn thấy có những đặc quyền mà chỉ có bà bầu mới được hưởng. Điển hình như là:
- Ít bị đôi co vì không ai muốn “chấp” một bà bầu: Nếu cố hơn thua với bầu thì họ sẽ cảm thấy bản thân cực kỳ nhỏ nhen nên mọi người chọn cách nhún nhường.
Kể mọi người nghe, hôm trước quán nước của mình bị cô chú hàng xóm qua mắng vốn xối xả vì tội đậu xe tràn qua sân nhà người ta. Lão chồng nói chuyện, xuống nước xin xỏ cỡ nào thì họ vẫn to tiếng, làm căng, đòi báo chính quyền.
Mình thấy thế, quyết định cứu lão chồng bằng cách bước ra nói chuyện, “vác theo” một chiếc bụng to như cái trống, một đôi mắt long lanh cộng thêm giọng nói thều thào, hụt hơi.
Chỉ vòng vòng vài câu, cô chú lúc đầu đang rất cứng rắn, nghiêm nghị thì càng về sau càng dịu lại. Cuối cùng còn động viên 2 vợ chồng cố gắng làm ăn nhưng đừng cho khách đậu xe lấn sân nhà cô chú nữa.
Chắc “nhường” bà bầu là một dạng nghĩa hiệp nên mọi người chọn làm chăng keke.
- Cực kỳ dễ bắt chuyện với mọi người, đặc biệt là hội chị em phụ nữ đang có bầu, có con nhỏ vì có chung nhiều chủ đề để nói chuyện, dễ đồng cảm, dễ chia sẻ với nhau.
Chuyện con cái, hôn nhân, công việc của chị em có gia đình… vừa riêng tư nhưng cũng rất chân thực. Dù là tham khảo ý kiến hay chia sẻ kinh nghiệm về những topic này thì đều được đón nhận.
Ngoài ra, có bầu còn dễ thu hút sự quan tâm, dễ bắt chuyện hơn. Có hôm đi chợ mua thức ăn, mấy cô ngoài chợ hỏi han mình suốt: “Hôm nay cô phần cho bầu chỗ thịt này tươi ngon lắm, ăn rất tốt cho em bé”, “Chỗ rau này mới hơn, bầu mua thì cô lấy chỗ mới này cho”.
Hôm nào đi làm, mấy đứa em thấy cái bụng mình thì tỏ mò: “Em bé đạp đau không chị? Nó đạp có nhô hẳn cái bụng lên không”...
Mình dần quen với cái tên “Bầu ơi”, “Bé bầu”
Có đứa em thấy mình có bầu thì chill chill nhiều hơn, làm việc thư thả, không giống ngày xưa, làm nhanh, gọn và quyết liệt thì mới hỏi mình: “Chị có sợ đánh mất chính mình khi bị gọi với danh xưng ‘bầu ơi’ lâu như thế không?
Mình từng sợ sẽ bị đồng sắc với hội bầu, mất màu sắc cá nhân nhưng khi trải nghiệm thực tế, được mọi người gọi “bầu ơi” mình lại thấy bình thường, không bị mất tí giá trị nào cả. Thậm chí là nhờ danh xưng này mình còn thấy bản thân như được nâng lên một phiên bản cao cấp hơn. Mình có thể bước vào thế giới của những người mẹ, một cộng đồng mới, trải nghiệm mới mà trước giờ mình không biết đến.
Ví dụ như trong khoá dạy viết lách, xây blog cá nhân của mình có rất nhiều học viên là người đang có con nhỏ. Cứ hôm nào mình cháy giáo án đến tầm tầm đến 9h30, 10h thì chắc chắn sẽ có học viên kiểu: “Cô ơi, con em khóc quá, em xin phép nghỉ sớm để đi dỗ con….”.
Lúc nào cũng vội vội, vàng vàng. Nếu là mình của lúc trước thì sẽ không thông cảm cho trường hợp này đâu, đăng ký học mà không sắp xếp được thời gian để học hành tử tế.
Nhưng có bầu rồi thì “tự nhiên” mình có thể thông cảm cho họ. Mình nghĩ sau này sinh “bé na” ra, chắc mình cũng sẽ đầu tắt mặt tối như thế….
Các mẹ chính là người truyền cảm hứng cho mình rất nhiều bởi dù tất bật chuyện con cái, họ vẫn cố gắng đi làm, đi học để phát triển bản thân, không để mình tụt lại phía sau.
Thời còn là con gái, mình thiên về IQ hơn, trắng đen rõ ràng, công tư phân minh, không quan tâm đến lý do, chuyện cá nhân của người khác, trễ deadline là “diệt” sạch như một cỗ máy. Từ khi được gọi “bầu ơi”, IQ mình vẫn như thế nhưng mình có thêm lòng trắc ẩn, khả năng cảm thông cho người khác. Trí tuệ cảm xúc EQ của mình cao hơn, mình được khen là giống một con người hơn. Một phiên bản nâng cấp quá tuyệt vời.
Kết lại, mình thích được gọi là “bầu ơi”, còn các đồng bầu thì sao? Có thích cái tên mới này hông?
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :)
Bình luận