Chỉ 10 ngày thôi, nhưng đủ để một em bé 20 tháng tuổi cảm nhận được thế nào là quê hương, là ông bà, là những điều giản dị mà ấm áp đến lạ. Một mùa hè đầu tiên, và có lẽ cũng là mùa hè đẹp nhất trong ký ức non nớt của con.
Tháng 8 luôn là một tháng đặc biệt với gia đình tôi, tháng của những dấu mốc đầy ý nghĩa: sinh nhật ông ngoại, kỷ niệm ngày cưới của ông bà, sinh nhật của chính tôi và rất nhiều ngày kỷ niệm đặc biệt khác trong đại gia đình. Và năm nay, chúng tôi quyết định dành trọn 10 ngày cuối hè để trở về quê Ngoại ở Phan Rang – Ninh Thuận, cùng nhau tạo nên một hành trình đầy ắp kỷ niệm với cậu con trai 20 tháng tuổi của mình.
Đây là chuyến đi dài đầu tiên của con, và cũng là một hành trình đánh dấu sự trưởng thành cả về cảm xúc lẫn nhận thức của tôi, một người mẹ trẻ từng mải mê rong chơi mà quên mất gia đình vẫn luôn ở đó, lặng lẽ chờ mình trở về.
Ngày còn trẻ, tôi từng nghĩ việc khám phá thế giới ngoài kia là ưu tiên lớn nhất. Ít khi về thăm nhà, càng hiếm khi ở lại lâu. Nhưng rồi, khi lập gia đình, sinh con, tôi bắt đầu nhận ra điều quý giá nhất không nằm ở nơi xa lạ nào cả, mà là ngay trong ánh mắt, bàn tay, nếp nhăn và mái tóc bạc của ba mẹ mình. Tôi chọn quay về, không chỉ để báo hiếu, mà còn để con có một tuổi thơ bên ông bà. Một phần ký ức tuổi thơ bình yên mà chính tôi đã từng có, và cũng để hàn gắn, kết nối lại sợi dây tình cảm thiêng liêng giữa các thế hệ.
Quê Ngoại mùa hè thật rộn ràng. Cậu bé 20 tháng lần đầu tiên được nhìn thấy cảnh cắt lúa, cuộn rơm giữa đồng, bắt cua dưới mương, ngắm trâu nhởn nhơ gặm cỏ. Cũng là lần đầu tiên con được cùng các anh chị họ thả diều trên bờ đê. Cho gà vịt ăn mỗi sáng cùng ông bà. Con từ ngơ ngác, nhút nhát trở nên mạnh dạn, hào hứng, cười khúc khích, chạy nhảy khắp sân vườn, một hình ảnh khiến tôi không khỏi xúc động.
Một trải nghiệm khiến cả nhà nhớ mãi là lần đầu tiên con được vào vườn chôm chôm cùng ông bà. Những chùm quả đỏ au lấp ló sau tán lá khiến con tròn xoe mắt. Khi ông trèo lên hái, con lon ton nhặt từng trái rơi xuống, lấm lem bùn đất nhưng nụ cười thì rạng rỡ không thể tả. Lần đầu con được “làm nông dân” đúng nghĩa, cùng ông bà gắn bó như một mảnh ghép thân thương.
Không thể không nhắc đến buổi tắm suối cùng đại gia đình, trải nghiệm đầu đời không thể nào quên. Dòng suối trong vắt, mát lạnh giữa nắng hè làm con thích thú đến mức không chịu lên bờ. Cả nhà cùng ngồi trên những tảng đá, nhìn ngắm thiên nhiên, trò chuyện cùng nhau, tiếng cười đùa vang vọng cả một vùng quê yên bình.
Chuyến đi giúp con gắn kết với ông bà, hoà nhập với các anh chị họ. Con ăn ngon miệng hơn, nói nhiều hơn, điều đáng quý với một em bé đang trong giai đoạn tập nói. Những tiếng cười con mang lại khiến ông bà hạnh phúc, và tôi cũng thấy mình trưởng thành hơn, khi được nhìn thấy con lớn lên giữa vòng tay gia đình.

Mười ngày hè trôi qua nhanh chóng. Khi mới về, con còn rụt rè nép vào lòng mẹ. Khi rời đi, con òa khóc không chịu rời ông bà. Hình ảnh bà ôm cháu ngủ trưa, ông bế cháu đi chơi... là những khoảnh khắc không bao giờ phai trong lòng tôi.
Tôi nhận ra: điều quý giá nhất không nằm ở việc đi đâu, mà là được đi cùng ai. Đồng hành cùng con, tôi học được cách trân trọng hiện tại. Biết ơn từng phút giây khi ba mẹ còn bên cạnh, khi con còn bé bỏng trong vòng tay mình.
Lời Ba Mẹ Gửi Đến Con
Con yêu, sau chuyến đi này, ba mẹ tin con đã nhận được vô số giá trị vô hình: sự tự tin, tự lập, khả năng thích nghi và quan trọng nhất là tình yêu thương ông bà. Mong con mãi khắc ghi những ký ức này. Luôn biết ơn vì mình đã được yêu thương đủ đầy. Cả nhà mình cùng nhau cố gắng để có thêm nhiều chuyến đi đáng nhớ cùng ông bà nhé.
Lời Nhắn Gửi Đến Các Gia Đình
Tuổi thơ của con chỉ có một. Ông bà thì càng ngày càng già, con thì lớn lên từng ngày. Nếu có thể, hãy cùng con về quê, về với ông bà, nơi có sự kết nối thế hệ thiêng liêng và tình thân bền vững. Hãy để con trải nghiệm, tương tác, và lớn lên trong tình yêu thương, đó chính là món quà quý giá nhất bạn có thể dành cho con mình.
Chuyến đi hè năm nay không chỉ là một chuyến đi, mà là một phần ký ức tươi đẹp sẽ theo con suốt hành trình trưởng thành.
Và với chúng tôi, ba mẹ của con, đó là món quà vô giá mang tên “Gia đình”.
Đây là bài dự thi thuộc Vòng 2 của cuộc thi “Hè Đi Cùng Con” với chủ đề: Các bài dự thi Vòng 2 được quyết định hoàn toàn dựa trên lượt bình chọn hợp lệ từ cộng đồng. Vì vậy, nếu bạn yêu thích câu chuyện của gia đình này, hãy ủng hộ bằng cách bình chọn nhé!
|
Bình luận