
Mỗi cái tên không chỉ là cách gọi, mà còn là niềm tin, hy vọng và ước mơ bố mẹ gửi gắm cho con. Câu chuyện chọn tên con vì thế luôn đầy yêu thương và ý nghĩa. Gia đình mình cũng thế khi gọi con là Minh Boo.
Người ta vẫn nói, chọn tên cho con là một trong những khoảnh khắc thiêng liêng nhất của cha mẹ. Đó không chỉ là một từ để gọi, một ký hiệu để phân biệt, mà còn là “món quà” đầu tiên bố mẹ trao cho con, mang theo cả ước mơ, niềm tin và tình yêu thương. Cả đời con sẽ gắn liền với cái tên ấy. Nó sẽ được xướng lên trong vô số khoảnh khắc - từ tờ giấy khai sinh đầu tiên, tiếng gọi yêu thương ở nhà, lời nhắc nhở của thầy cô, đến khi con ký vào những bản hợp đồng lớn của cuộc đời.
Bởi vậy, hầu như bố mẹ nào cũng muốn dành cho con cái tên thật đẹp, thật ý nghĩa, để "tên vận vào cái người” - mong con bình an, thành đạt, may mắn, và được mọi người yêu mến.
Gia đình mình cũng vậy.
Chồng mình đặc biệt yêu thích một cái tên: Minh. Lý do thì nghe vừa đơn giản vừa… đầy tính “niềm tin tâm linh”. Gia đình bên nội có một người cậu rất thành đạt - mình hay gọi vui là “cậu tài phiệt”. Cậu ấy số rất đẹp, giỏi giang và giàu có. Mới 27 tuổi đã mua nhà, trả hết nợ, sinh con rồi mở công ty hoành tráng. Từ đó đến giờ, con đường sự nghiệp chỉ đi lên, chưa từng xuống dốc. Dĩ nhiên, cũng có những lúc khó khăn, nhưng chẳng thử thách nào quật ngã được cậu. Trái lại, những giai đoạn thử thách lại giúp cậu mạnh mẽ hơn, và đi đến đâu cũng gặp quý nhân giúp đỡ.
Trong tên của cậu có chữ “Minh”. Thế là chồng mình rất thích và tin rằng “lấy vía” cái tên này sẽ mang lại may mắn cho con trai. Mong rằng con sẽ có số tốt, cuộc đời thuận lợi, sau này thành đạt, trở thành “ai đó” mà chính mình cũng tự hào. Ghép thêm họ và tên đệm của bố vào, cuối cùng tên bé nhà mình là Nguyễn Đ. P. Minh.
Nhưng chuyện tên không chỉ dừng ở sở thích hay truyền thống. Nhiều bố mẹ thật sự quan niệm “tên vận vào người” và muốn cái tên như một “lời chúc” định hướng cuộc đời con. Thậm chí, trong thần số học, mọi phép tính đều dựa trên tên khai sinh. Mình là người tin vào tâm linh, nên cũng nghĩ điều này có phần đúng. Một cái tên đẹp, ý nghĩa, như câu thần chú tốt lành mà con sẽ nghe hàng ngày.
Nhưng, có một điều mình muốn nhắc: Đừng đặt tên quá “đặc biệt” đến mức khiến con tự ti. Mình là ví dụ điển hình. Ngày xưa, mỗi lần thầy cô đọc đến “Khương Thị S. M” là y như rằng cả lớp, thậm chí cả trường, bật cười. Với bọn trẻ, cái tên này vừa lạ, vừa dài, vừa… khác thường. Mình sợ lắm, chẳng bao giờ muốn ai gọi đủ tên trước đám đông. Nhiều lúc ai hỏi thì chỉ dám bảo: “Con tên M.” cho gọn.
Có thời gian mình còn “ám ảnh” vì tên mình đặc biệt quá. Trước khi kiểm tra bài cũ, thầy cô có 2 kiểu hoặc là soát hết danh sách xem tên ai đặc biệt để gọi hoặc gọi thí theo danh sách. Cái tên của mình đặc biệt đến nỗi mà suốt ngày bị thầy cô gọi kiểm tra bài. Đang lơ mơ mà nghe thầy gọi tên mình kiểm tra, tim muốn rớt ra ngoài.
Vậy nên mình thấy khi đặt tên con thì hãy chú ý điều ấy, đừng đặc biệt quá đến mức độ mà đọc tên trước trường lớp, trước đám đông thì bị cợt nhả, bị thầy cô giáo chú ý gọi kiểm tra bài cũ nhiều. Khổ nhất là những bạn tên bắt đầu bằng chữ A, lúc nào cũng bị thu bài trước. Trong khi cả lớp đang cố viết, cố làm thêm những câu cuối thì những đứa có tên bắt đầu bằng chữ A đã bị thu bài rồi.
Bởi vậy, khi đặt tên con là Minh, mình chỉ mong con không thấy xấu hổ hay bị trêu chọc. Tên ở nhà của con là Boo, Minh Boo nói lái của “Bò” vì bố mẹ có nhà hàng bán bò. Nghe dễ thương, gần gũi, nhưng mình cũng âm thầm lo: Mong sau này bạn bè không trêu nó là ngu như bò. Không thì nó sẽ rất căm ghét cái tên ấy.
Nếu bạn đang loay hoay giữa hàng trăm cái tên cho con, mình nghĩ đơn giản thế này: Hãy đặt theo sở thích và mong muốn của bố mẹ, miễn là không quá xấu hoặc dễ gây hiểu nhầm. Một cái tên đẹp chưa chắc đảm bảo con sẽ có cuộc sống như mơ, nhưng nó là khởi đầu tốt đẹp, là cách bố mẹ gửi gắm niềm tin và ước mơ. Phần còn lại phụ thuộc vào việc nuôi dạy, yêu thương và đồng hành cùng con.
Đối với gia đình mình, Minh là ánh sáng, là sự sáng suốt, thông minh, là biểu tượng cho sự thành công bền bỉ. Chồng mình muốn gửi gắm vào đó ước mơ con trai sẽ sống ngay thẳng, sáng dạ, có chí hướng và luôn gặp may mắn. Khi con lớn và hỏi: “Tại sao ba mẹ đặt tên con là Minh?”, mình muốn con cảm nhận được tình yêu và kỳ vọng ấy rằng từ khi chưa chào đời, con đã được ba mẹ chọn cho một khởi đầu mang ánh sáng và niềm tin.
Ngoài yếu tố “đẹp”, “hay”, “hợp phong thủy”, mình còn ưu tiên: dễ gọi, dễ nhớ, không gây áp lực cho con, và có chút gì đó gắn với câu chuyện của gia đình. Như cái tên Boo vậy - nghe là nhớ ngay đến kỷ niệm của ba mẹ, vừa gần gũi, vừa thân thương.
Lời khuyên của mình cho các bố mẹ khác:
- Đặt tên con dựa trên tình yêu, niềm tin và câu chuyện riêng của gia đình.
- Tránh đặt tên quá lạ hoặc dễ bị trêu chọc.
- Nghĩ đến cảm xúc của con khi tên được gọi giữa đám đông.
- Nếu có thể, hãy chọn tên dễ hòa nhập quốc tế - tương lai biết đâu con sẽ học hoặc làm việc ở nước ngoài.
Và quan trọng nhất - cái tên chỉ là bước khởi đầu, chính cách nuôi dạy mới là thứ định hình con người. Bởi suy cho cùng, tên con là món quà đầu tiên bố mẹ trao, nhưng tình yêu, trách nhiệm và sự đồng hành mới là món quà suốt đời.
Mình, cô gái 27 tuổi kể về lần đầu tiên làm mẹ :)
Bình luận