
Dưới áp lực của 2 từ “đích tôn”, tôi cần đẻ được con trai ngay lần mang thai đầu tiên. Tuy nhiên, tôi đã bầu con gái và phải chịu sự ghẻ lạnh về tinh thần từ nhà chồng.
Thu Trang
Tôi năm nay 27 tuổi, cùng chồng đã yêu đương 3 năm trước khi tiến đến hôn nhân. Tôi tốt nghiệp ngành Báo chí. Công việc sau khi ra trường khá bận rộn, thường phải đi sớm về khuya nhưng vì giàu tiềm năng phát triển và đúng sở thích nên tôi vẫn luôn nỗ lực bám trụ. Tuy nhiên sau khi kết hôn, vì ở chung với nhà chồng nên công việc quá bận trở thành rào cản lớn. Việc đi sớm về khuya cũng khiến nhà chồng không hài lòng nên tôi đã chuyển sang một công việc nhàn hơn, về đúng giờ hành chính để chu toàn công việc gia đình, dù đó là công việc tôi không thích.
Tuy nhiên, điều khiến tôi lo lắng hơn chuyện công việc là nhà chồng tôi 3 đời độc đinh. Chồng tôi là đích tôn đời thứ 3, cũng đồng nghĩa việc “đẻ con trai” là điều bắt buộc phải làm khi chúng tôi lấy nhau. Điều khiến tôi buồn nhất là không chỉ bố mẹ, ông bà chồng đặt ra chỉ tiêu, mà chính chồng tôi cũng thể hiện mong muốn có con trai trong rất nhiều hành động, cuộc trò chuyện.
Ngay sau khi kết hôn, bố mẹ chồng đã nhắc nhở chúng tôi rằng không được kế hoạch, cần thả bầu ngay dù khi đó tôi mới chuyển việc theo yêu cầu của gia đình và cần thời gian ổn định công việc mới. Gần như mỗi tháng, mẹ chồng đều hỏi tôi đã thử thai chưa, khiến tôi cảm thấy rất stress.
Sáng tháng thứ 4 khi que thử thai đã lên 2 vạch, tôi mới được thả lỏng phần nào về tinh thần, nhưng chịu thêm áp lực từ công việc bởi các sếp không hài lòng khi mới làm được vài tháng đã có bầu. Áp lực chồng áp lực, khi thai nhi được xác định giới tính nữ. Nếu những ngày mới bầu, chồng tôi đưa vợ đi khám thai trong niềm hân hoan thì sau khi biết giới tính của con, tôi cảm giác tâm trạng của anh xuống dốc không phanh. Anh vẫn đưa tôi đi khám đều các mốc, nhưng không còn quá hào hứng vào siêu âm cùng vợ, đa phần chỉ ngồi ngoài đợi.

Với nhà chồng, mẹ chồng tôi tỏ thái độ không hài lòng ra mặt. Bố chồng không nói ra nhưng không thường xuyên hỏi thăm sức khỏe tôi như trước. Mọi người trách tôi trước đây làm việc quá vất vả, khiến cơ thể yếu đi, khó đậu con trai. Tôi từng nói riêng với chồng rằng giới tính của con phụ thuộc vào người đàn ông chứ không phải phụ nữ, nhưng chồng tôi cũng không tin vì nhà anh 3 đời đều đẻ con đầu là con trai.
Đến chồng cũng không thấu hiểu và thông cảm khiến tôi thấy rất buồn. Trong suốt thai kỳ, mọi người gần như không hỏi han về sự phát triển của cháu, coi như tôi là “người vô hình” trong nhà khiến tôi cảm thấy mình như bị trầm cảm. Chưa đẻ con ra, mà tôi đã tính việc thả bầu luôn để đẻ được con trai. Tôi biết điều này là không nên, ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe nhưng tôi đang rất bế tắc.
Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này?