
Thùy Chi
Sau khi bước qua ải tam cá nguyệt đầu tiên, mình còn lại chút sức để ngoi lên chia sẻ với các mẹ về nỗi niềm chắc hẳn ai cũng gặp phải khi mang thai - nghén.
Nhớ lại 3 tháng mang bầu, mình thấy quá gian nan. Mình ngửi cái gì cũng muốn ói chứ chưa nói đến việc ăn. Mình nghén nặng đến nỗi chỉ cần ngửi thấy mùi cơm, mùi đồ ăn là mình đã “li vơ phun”. Thậm chí, húp cháo trắng cầm hơi mình cũng thấy ghê họng. Ăn nghén, không ăn lại càng nghén. Thật sự phải mẹ nào từng trải qua rồi mới hiểu cảm giác nghén mệt đến độ đến con ruồi bay qua cũng không buồn đuổi.
Chồng với mẹ chồng mình thì khỏi nói rồi, mẹ chồng động viên bảo nghén con mới khỏe, chồng thì con gì đang bơi, đang bay hoặc đi đường bộ đều mua về để mình ăn để tẩm bổ. "Ráng ăn đi cho có sức" là câu mình ám ảnh khi nghe mọi người động viên.

Cả nhà đều lo lắng cho em bé vì sợ mẹ không ăn được gì thì em bé nhỏ hơn so với tuổi. Nhưng đến khi đi khám được bác sĩ tư vấn, mình mới thấy bản thân hiểu chưa đúng về nghén.
Hóa ra trong 3 tháng đầu, em bé sống và phát triển nhờ hormone của mẹ chứ không cần quá nhiều chất dinh dưỡng như chúng ta thường nghĩ. Nghe kỳ cục đúng không các mẹ? Nhưng sự thật là nếu không thể ăn, các mẹ có thể chuyển sang uống, như mình thì sẽ uống sữa tươi, nước quả, sinh tố, ... và yên tâm là em bé vẫn khỏe và phát triển bình thường. Mới đầu mẹ chồng với chồng mình cũng bán tín bán nghi nhưng hôm vừa rồi đi khám mốc 12 tuần, bác sĩ nói mẹ con mình khỏe mạnh bình thường nên cả nhà thở phào nhẹ nhõm.
Mình thực lòng khuyên các mẹ lần đầu mang bầu nên trang bị kiến thức thật kỹ càng từ sớm, sẽ tránh được 9 tháng 10 ngày thấp thỏm. Thời gian đó, mình có thể để dành để chủ động theo dõi được sức khỏe của mình và em bé trong bụng. Bởi mang bầu đã mệt rồi, nếu chúng ta không hiểu về quá trình mang thai thì lại làm tâm trạng thêm lo lắng, ảnh hưởng sức khỏe mẹ và bé.
Các mẹ cùng cố gắng để cán đích mẹ tròn con vuông nhé! Chúc các mẹ ốm nghén sớm vượt qua tam cá nguyệt đầu tiên giống mình!